Thước Đo Sa Sút

Hê-bơ-rơ 10:19-25

Hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu, hãy ăn năn và làm lại những công việc ban đầu của mình.” (Khải-huyền 2:5 a)

Câu gốc: Câu hỏi suy gẫm: Những dấu hiệu nào cho thấy sự sa sút của một đời sống tâm linh? Những nguyên nhân nào thường dẫn tới sự sa sút tâm linh? Làm thế nào để giúp chính mình hoặc giúp người khác phục hồi đời sống tâm linh đang bị sa sút?

Tờ báo nọ có đăng một phương pháp để nhận diện tín đồ sa sút về tâm linh như sau đây:

1. Người ấy quên đọc Kinh Thánh. Trước kia, Kinh Thánh chiếm một địa vị quan trọng trong đời sống của người ấy, nhưng nay thì người ấy quá bận rộn nên không có thì giờ để đọc Kinh Thánh nữa. Trước kia, Kinh Thánh là nguồn cung cấp những nguyên tắc cho đời sống, nhưng nay thì Kinh Thánh không còn thích hợp nữa.

2. Người ấy không cầu nguyện nữa. Trước kia, mỗi khi gặp khó khăn, người ấy cầu nguyện xin Chúa hướng dẫn và giúp đỡ, nhưng nay thì người ấy không thể cầu nguyện. Người ấy cảm thấy Chúa ở quá xa, và có cầu nguyện thì lời cầu nguyện chắc không tới Chúa đâu! Hơn nữa, cầu nguyện là sinh hoạt chán nhất và mất thì giờ đối với người ấy.

3. Người ấy không quan tâm đến tình trạng hư mất của người khác. Người ấy chủ trương, rằng việc cứu người là công tác của các giáo sĩ, mục sư…còn mình thì lo phần mình đủ rồi. Người ấy có 101 lý do để thoái thác việc quan tâm đến sự hư mất của linh hồn người khác.

4. Người ấy bắt đầu chỉ trích người khác. Trước hết chỉ trích mục sư, ban chấp hành, các chấp sự trong Hội Thánh. Người ấy chê bài giảng không giúp ích gì cho mình, trường Chúa Nhật không hấp dẫn, một số tín hữu khác giả hình, các cụ già sốt sắng quá mấu, thanh niên đi quá trớn v.v…

5. Người ấy không sinh hoạt thường xuyên trong Hội Thánh nữa, vì cho rằng buổi thờ phượng nhàm chán quá, mục sự khắc khe quá, người khác không hiểu mình.

6. Người ấy không còn dâng hiến tiền bạc để phục vụ Chúa nữa, viện lẽ cần phải lo cho gia đình, cho bản thân…

Thật là một phương pháp đo lường tâm linh rất thực tế. Nhưng trước khi bạn đem cái thước này đo người khác, thiết tưởng nên đo chính mình trước. Biết đâu cái thước đo này sẽ giúp mình rồi mình mới có thể “khuyên giục” người khác chăng? (AD)

Đức Chúa Trời ôi, xin hãy tra xét tôi và biết lòng tôi.

(Trích từ SVTK)